| Tiêu đề: chuyện vova mắc cười quá
Lịch sử Vova và Petia đi thi lịch sử. Petia vào truớc đuợc 10 điểm. Vova hỏi : - Thầy hỏi những gì ? - Câu 1 : "Trình bày về Cách mạng Nga". Tớ trả lời "Cách mạng Nga xảy ra lần đầu năm 1905 nhng do thế lực phản động quá mạnh nên không thành công. Năm 1917 mới thành công". - Rồi sao nữa ? - Câu 2 : "Ai lãnh đạo cách mạng ?". Tớ trả lời : "Chủ yếu là Lênin, ngoài ra còn có Stalin, Plekhanov ... " - Còn câu 3 ? - "Anh nghĩ gì về điều kiện cách mạng 1905 ?". Tớ trả lời : "Nhiều nhà nghiên cúu cho rằng điều kiện đã chín muồi, riêng em cho là chưa đủ". Vova hí hửng vào phòng thi, thầy hỏi : - Em sinh năm nào ? - Lần đầu năm 1905 nhưng do thế lực phản động quá mạnh nên không thành công. Năm 1917 mới thành công. Giáo sư ngạc nhiên hỏi : - Bố mẹ em là ai ? - Chủ yếu là Lênin, ngoài ra còn có Stalin, Plekhanov ... - Đồ ngu - Giáo sư quát. - Dạ nhiều nhà nghiên cúu cũng nghĩ như vậy nhưng em cho là chưa đủ ạ !
Vô va đi học về, mặt buồn thiu Bố hỏi: Vô va, sao buồn thế? Vô va: hôm nay con bị điểm 0 môn thể dục - sao lại bị điểm 0, con giỏi thể dục lắm cơ mà - Hôm nay, lớp chúng con học động tác nhảy, cô giáo bảo: " Cả lớp, giơ cả hai chân lên cùng một lúc". Bố Vova: Thế thì đứng bằng con c… à!!? Thì con cũng nói với cô thế! - Vova trả lời.
Cô giáo dặn học sinh mang theo một số đồ dùng hiện đại trong gia đình đến lớp để minh hoạ cho buổi học mang tên "Cuộc sống hiện đại". Hôm sau, trong giờ học cô giáo hỏi xem học sinh mình mang theo vật dụng gì và có thể làm gì với nó. Natasa: Em mang máy Sony Walkman và em có thể nghe nhạc. Boris: Em mang cái mở đồ hộp chạy điện và nó có thể mở hộp dễ dàng. Cô giáo: Vova, thế còn em mang gì đến vậy Vova: Em mang máy trợ tim của ông nội ạ. Cô giáo: Thôi chết, thế ông có mắng em không? Vova: Không ạ, ông chẳng có ý kiến gì đâu. Ông chỉ ặc ặc 2 tiếng thôi ạ.
Cô giáo hôm nay mặc áo mới, trên ngực thêu hoa hồng. Thấy các học sinh chăm chú nhìn, cô giáo rất vui, hỏi: "Thế các em có biết hoa hồng sống bằng gì ko?" Vôva trả lời: "Thưa cô bằng sữa ạ" Cô giáo đỏ mặt đuổi Vôva ra đứng hành lang. Thầy hiệu trưởng đi ngang thấy Vôva vật vờ ở ấy, hỏi đầu đuôi sự tình rồi nói: "Vôva em nhầm rồi, hoa hồng sống bằng phân và nước tiểu" Vôva lầm bầm:"Em đâu biết rễ nó dài đến thế"
Học sinh cùng cô giáo chụp ảnh kỷ niệm. Cô giáo ra sức thuyết phục các em học sinh cùng làm vài kiểu ảnh để làm kỷ niệm. - Sau này khi các em lớn lên xem lại những tấm ảnh này và sẽ nói "Đây la Masha bây giờ đã thành nghệ sỹ rồi đấy ! Còn đây là Kolya bây giờ đã trở thành bác sỹ...." Từ cuối lớp tiếng của Vôva cất lên, giọng buồn buồn : - Còn đây là cô giáo Coloxova, cô ấy đã chết lâu rùi..!!"
Cô giáo: - Petia, bố em làm nghề gì? - Kỹ sư - Lena, thế bố em làm nghề gì? - Giám đốc nhà hát - Vova, thế còn bố em? - Ông ấy chết rồi. - Thế ông ta làm gì trước khi chết? - Rên rỉ
Một hôm cả lớp đi cắm trại, đến tối, khi cả lớp đã ngủ, cô hướng dẫn thấy Vô va mãi cứ trằn trọc, bèn hỏi: - Vô va, sao em không ngủ? - Thưa cô, vì ở nhà em hay sờ rốn mẹ mới ngủ được ạ. Vô va trả lời. Cô sau 1'''' suy nghĩ thấy thương Vo va quá bèn bảo: - Thôi được, cho phép em sờ rốn cô đấy. Đang đêm, cô thấy nhột quá, bèn bảo: - Vova, đấy không phải là rốn đâu. - Dạ thưa cô, đấy cũng không phải là tay đâu ạ. | |